phiêu lãng mây trời e có biết
ngọn gió từ đâu nay đã tới
ôm ấp tình tôi quá lỡ làng
nặng niềm thương tiếc quá ngây thơ
đâu biết đâu biết là như thế
nỗi lòng chẳng biết là tại sao
ôi tôi không biết đừng hỏi nữa
giờ đây quả là thật rối bời
ngọn gió từ đâu nay đã tới
ôm ấp tình tôi quá lỡ làng
nặng niềm thương tiếc quá ngây thơ
đâu biết đâu biết là như thế
nỗi lòng chẳng biết là tại sao
ôi tôi không biết đừng hỏi nữa
giờ đây quả là thật rối bời

Rồi đây trong nắng tàn phai
Biết ai còn nhớ tới ai bây giờ
Giờ đây trong nắng mây trời
Biết ai còn nhớ một thời đã qua
Biết ai còn nhớ tới ai bây giờ
Giờ đây trong nắng mây trời
Biết ai còn nhớ một thời đã qua