31/5/2011, 6:24 pm
Quản Trị Viên
Cuộc sống vốn phức tạp mà em lại luôn cho nó toàn màu hồng, cứ yêu và đặt niềm tin hết mình, chẳng bao giờ hờn trách hay ghen tuông.
Nhưng em đã sai lầm...
Em đã chọn cách chia tay anh không một lời từ biệt, không một tin nhắn cũng không một cuộc điện thoại. Anh hờn trách em tại sao lại bỏ anh ra đi mà anh không tự vấn lương tâm mình. Anh còn định cho mình cao thượng đến bao giờ nữa, định dối lừa em đến khi nào nữa? Có phải anh định biến em thành một con bé ngốc nghếch và khờ khạo trong mắt anh?
Anh biết không, quãng thời gian được yêu anh là quãng thời gian em hạnh phúc nhất. Em luôn dõi theo từng bước đi của anh, dõi theo những cung bậc cảm xúc của anh để biết anh đã từng và đang yêu chưa. Chỉ có như thế em mới có cơ hội được gần bên anh, quan tâm anh mà thôi.
Có phải anh định biến em thành một con bé ngốc nghếch và khờ khạo trong mắt anh?
(ảnh minh họa)
Bạn bè bảo em kén chọn bởi đến bây giờ em vẫn chưa yêu ai. Bố mẹ khao khát một lần con gái dẫn bạn trai về ra mắt nhưng bao nhiêu năm nay, khi tóc bố mẹ đã gần bạc trắng, đứa con này vẫn chưa làm được điều đó vì nó còn chờ anh, người nó thương yêu chính thức ngỏ lời với nó.
Nhưng có lẽ em đã thật sai lầm khi tin vào điều đó. Em đang chờ đợi một thứ tình cảm mà chính em cũng hiểu rằng nó thật mong manh. Không biết em còn phải chờ đến khi nào nữa. Em cũng không hiểu tại sao anh lại đối xử với em như thế.
Có lẽ anh đã quên cái lần em về quê anh chơi. Anh đã nắm tay em và nói nếu muốn làm dâu quê anh thì phải ở lại đây chơi vài ngày. Em mừng biết mấy khi biết rằng trong lòng anh đang nghĩ đến em. Nhưng lời nói mãi chỉ là lời nói, rồi nó cũng theo gió bay đi và tất nhiên anh sẽ chẳng nhớ đã từng nói với em điều gì.
Thì ra em đã biết vì sao trong tim anh luôn có một chỗ dành cho em. Đó là vì anh biết em là đứa con gái tốt, ngoan hiền. Anh đang dành em làm người dự bị. Anh đã có người con gái khác. Đó là mối tình xưa cũ của anh. Và giờ đây anh đang chờ đợi ngày cô ấy quay lại. Có lẽ anh coi em như một người thay thế để nếu anh không có được người con gái kia thì có lẽ anh sẽ bên em. Thật trớ trêu thay khi tình yêu của em chỉ xứng đáng như vậy. Em đã đau lòng lắm khi biết điều đó.
Em sẽ ra đi, sẽ thôi không hi vọng nữa dù rằng em biết có thể một ngày nào đó anh sẽ hối tiếc vì đã để mất em. (ảnh minh họa)
Anh! Anh sẽ chẳng bao giờ cảm nhận được tình yêu em dành cho anh lớn cỡ nào. Em đã là kẻ đến sau phải không anh? Em là kẻ thứ ba mất rồi nhưng em lại không hề muốn thế. Từ khi biết mình là kẻ thứ ba, biết anh yêu người mà chẳng yêu em, em mới thấy mình như một chiếc bóng vô hình. Bên em lòng anh hướng về người khác, thử hỏi em còn yêu thương để làm gì?
Em sẽ ra đi, sẽ thôi không hi vọng nữa dù rằng em biết có thể một ngày nào đó anh sẽ hối tiếc vì đã để mất em. Nhưng em không thể sống như thế, không thể để phí hoài tuổi thanh xuân của mình mà quên đi tất cả những gì tốt đẹp ngoài kia. Anh à, hãy để em ra đi, đừng gieo cho em bất kì niềm tin và hi vọng nào dù là mỏng manh như sợi chỉ. Tạm biệt anh, tình yêu của em. Em chẳng bao giờ muốn mình là kẻ thứ ba hèn hạ, bị người khác coi thường dù rằng thật lòng em rất yêu anh.
Nhưng em đã sai lầm...
Em đã chọn cách chia tay anh không một lời từ biệt, không một tin nhắn cũng không một cuộc điện thoại. Anh hờn trách em tại sao lại bỏ anh ra đi mà anh không tự vấn lương tâm mình. Anh còn định cho mình cao thượng đến bao giờ nữa, định dối lừa em đến khi nào nữa? Có phải anh định biến em thành một con bé ngốc nghếch và khờ khạo trong mắt anh?
Anh biết không, quãng thời gian được yêu anh là quãng thời gian em hạnh phúc nhất. Em luôn dõi theo từng bước đi của anh, dõi theo những cung bậc cảm xúc của anh để biết anh đã từng và đang yêu chưa. Chỉ có như thế em mới có cơ hội được gần bên anh, quan tâm anh mà thôi.
Có phải anh định biến em thành một con bé ngốc nghếch và khờ khạo trong mắt anh?
(ảnh minh họa)
Bạn bè bảo em kén chọn bởi đến bây giờ em vẫn chưa yêu ai. Bố mẹ khao khát một lần con gái dẫn bạn trai về ra mắt nhưng bao nhiêu năm nay, khi tóc bố mẹ đã gần bạc trắng, đứa con này vẫn chưa làm được điều đó vì nó còn chờ anh, người nó thương yêu chính thức ngỏ lời với nó.
Nhưng có lẽ em đã thật sai lầm khi tin vào điều đó. Em đang chờ đợi một thứ tình cảm mà chính em cũng hiểu rằng nó thật mong manh. Không biết em còn phải chờ đến khi nào nữa. Em cũng không hiểu tại sao anh lại đối xử với em như thế.
Có lẽ anh đã quên cái lần em về quê anh chơi. Anh đã nắm tay em và nói nếu muốn làm dâu quê anh thì phải ở lại đây chơi vài ngày. Em mừng biết mấy khi biết rằng trong lòng anh đang nghĩ đến em. Nhưng lời nói mãi chỉ là lời nói, rồi nó cũng theo gió bay đi và tất nhiên anh sẽ chẳng nhớ đã từng nói với em điều gì.
Thì ra em đã biết vì sao trong tim anh luôn có một chỗ dành cho em. Đó là vì anh biết em là đứa con gái tốt, ngoan hiền. Anh đang dành em làm người dự bị. Anh đã có người con gái khác. Đó là mối tình xưa cũ của anh. Và giờ đây anh đang chờ đợi ngày cô ấy quay lại. Có lẽ anh coi em như một người thay thế để nếu anh không có được người con gái kia thì có lẽ anh sẽ bên em. Thật trớ trêu thay khi tình yêu của em chỉ xứng đáng như vậy. Em đã đau lòng lắm khi biết điều đó.
Em sẽ ra đi, sẽ thôi không hi vọng nữa dù rằng em biết có thể một ngày nào đó anh sẽ hối tiếc vì đã để mất em. (ảnh minh họa)
Anh! Anh sẽ chẳng bao giờ cảm nhận được tình yêu em dành cho anh lớn cỡ nào. Em đã là kẻ đến sau phải không anh? Em là kẻ thứ ba mất rồi nhưng em lại không hề muốn thế. Từ khi biết mình là kẻ thứ ba, biết anh yêu người mà chẳng yêu em, em mới thấy mình như một chiếc bóng vô hình. Bên em lòng anh hướng về người khác, thử hỏi em còn yêu thương để làm gì?
Em sẽ ra đi, sẽ thôi không hi vọng nữa dù rằng em biết có thể một ngày nào đó anh sẽ hối tiếc vì đã để mất em. Nhưng em không thể sống như thế, không thể để phí hoài tuổi thanh xuân của mình mà quên đi tất cả những gì tốt đẹp ngoài kia. Anh à, hãy để em ra đi, đừng gieo cho em bất kì niềm tin và hi vọng nào dù là mỏng manh như sợi chỉ. Tạm biệt anh, tình yêu của em. Em chẳng bao giờ muốn mình là kẻ thứ ba hèn hạ, bị người khác coi thường dù rằng thật lòng em rất yêu anh.